Là du khách, nề hà chi gót mỏi
Có sá gì bữa đói lót bữa no
Huống hồ chuyện lều nhỏ với trại to…
Bởi mỗi việc, thoáng qua rồi tiếp bước.
Là du khách, niềm vui treo phía trước
Ung dung xem non nước, ngắm mây trời
Đứng thẳng người dõi mắt biển sóng khơi…
Cho thỏa thích một đời làm khách lạ.
Là du khách, khôn bề mua tất cả
Lâu đài ư? – Nấn ná được mấy ngày?
Không thể nào gom gọn hết vào tay
Bởi mỗi lẽ thân này thua sức nặng!
Là du khách, chơi hết mình, sòng phẳng
Ta chơi xong, gửi xác, chẳng mang về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét