Cứ sáng sáng Chủ nhật
Nàng lặng lẽ đi qua
Tôi âm thầm bắt bóng
Rồi mơ ước cao xa…
Cứ sáng sáng Chủ nhật
Nàng hướng về tháp chuông
Tôi trông theo từng bước
Rồi sao lại… thấy buồn!
Nhưng bây giờ đã mất
Hình ảnh cô em đi
Tiếng chuông còn mời gọi
Người ơi có nghe gì?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét