Chẳng vì “cầu thực” cũng “tha
phương”
Chẳng cắt lòng ra cũng “đoạn
trường”
Chốn cũ vẫn đây bao luyến nhớ
Quê xưa còn đó những thân thương
Sáng ra đợi bạn cùng mưa nắng
Chiều xuống trông người với khói
sương
Có nếm mùi đời mới hiểu được
Thế nào là khách “bỏ” quê hương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét